Add parallel Print Page Options

Chúa Giê-xu vào thành Giê-ru-sa-lem như một Hoàng Đế(A)

21 Khi Chúa Giê-xu và các môn đệ đi gần đến thành Giê-ru-sa-lem, thì dừng chân lại tại thị trấn Bết-phát, dưới chân núi Ô-liu. Từ đó Ngài sai hai môn đệ đi và dặn, “Hãy đi đến thị trấn ngay trước mặt. Khi vào thành các con sẽ thấy một con lừa mẹ đang cột với con lừa con. Tháo ra dắt hai con lừa về cho ta. Nếu ai hỏi tại sao dắt lừa đi thì bảo là Thầy cần chúng nó và Ngài sẽ trả lại ngay.”

Như vậy để hoàn thành lời nhà tiên tri đã nói:

“Hãy bảo cho dân cư Giê-ru-sa-lem biết,
    ‘Vua ngươi đến với ngươi.
Ngài hiền hòa cỡi lừa,
    trên lưng lừa con, là con của lừa mẹ.’” (B)

Các môn đệ đi và làm theo y như điều Chúa Giê-xu căn dặn. Họ mang lừa mẹ và lừa con về cho Ngài, trải áo mình lên lưng lừa rồi Ngài cỡi lên. Nhiều người trải áo mình trên đường. Kẻ khác chặt nhánh cây trải trên mặt đường. Người trước kẻ sau hô lên,

“Hoan hô [a] con vua Đa-vít.
Thượng Đế ban phúc cho Đấng
    đến trong danh Ngài! (C)

Ca ngợi Thượng Đế trên trời!”

10 Khi Chúa Giê-xu vào đến Giê-ru-sa-lem, cả thành hân hoan. Dân chúng hỏi nhau, “Người nầy là ai?”

11 Quần chúng đáp, “Người nầy là Giê-xu, nhà tiên tri từ Na-xa-rét, miền Ga-li-lê.”

Read full chapter

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 21:9 Hoan hô Nguyên văn, “Hô-sa-na,” danh từ Hê-bê-rơ lúc đầu dùng để cầu xin Thượng Đế giúp đỡ. Trong trường hợp nầy rất có thể là tiếng reo vui ca ngợi Thượng Đế hoặc Đấng Cứu Thế của Ngài. Xem phần cuối của câu nầy và trong câu 15.

Chúa Giê-xu vào thành Giê-ru-sa-lem như một Hoàng Đế(A)

21 Khi Chúa Giê-xu và các môn đệ đi gần đến thành Giê-ru-sa-lem, thì dừng chân lại tại thị trấn Bết-phát, dưới chân núi Ô-liu. Từ đó Ngài sai hai môn đệ đi và dặn, “Hãy đi đến thị trấn ngay trước mặt. Khi vào thành các con sẽ thấy một con lừa mẹ đang cột với con lừa con. Tháo ra dắt hai con lừa về cho ta. Nếu ai hỏi tại sao dắt lừa đi thì bảo là Thầy cần chúng nó và Ngài sẽ trả lại ngay.”

Như vậy để hoàn thành lời nhà tiên tri đã nói:

“Hãy bảo cho dân cư Giê-ru-sa-lem biết,
    ‘Vua ngươi đến với ngươi.
Ngài hiền hòa cỡi lừa,
    trên lưng lừa con, là con của lừa mẹ.’” (B)

Các môn đệ đi và làm theo y như điều Chúa Giê-xu căn dặn. Họ mang lừa mẹ và lừa con về cho Ngài, trải áo mình lên lưng lừa rồi Ngài cỡi lên. Nhiều người trải áo mình trên đường. Kẻ khác chặt nhánh cây trải trên mặt đường. Người trước kẻ sau hô lên,

“Hoan hô [a] con vua Đa-vít.
Thượng Đế ban phúc cho Đấng
    đến trong danh Ngài! (C)

Ca ngợi Thượng Đế trên trời!”

10 Khi Chúa Giê-xu vào đến Giê-ru-sa-lem, cả thành hân hoan. Dân chúng hỏi nhau, “Người nầy là ai?”

11 Quần chúng đáp, “Người nầy là Giê-xu, nhà tiên tri từ Na-xa-rét, miền Ga-li-lê.”

Read full chapter

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 21:9 Hoan hô Nguyên văn, “Hô-sa-na,” danh từ Hê-bê-rơ lúc đầu dùng để cầu xin Thượng Đế giúp đỡ. Trong trường hợp nầy rất có thể là tiếng reo vui ca ngợi Thượng Đế hoặc Đấng Cứu Thế của Ngài. Xem phần cuối của câu nầy và trong câu 15.

Chúa Giê-xu vào thành Giê-ru-sa-lem(A)

12 Hôm sau dân chúng đến dự lễ Vượt Qua nghe tin Chúa Giê-xu sắp vào thành Giê-ru-sa-lem 13 nên họ lấy nhành chà là ra mừng đón Ngài, hô lên rằng,

“Ca ngợi [a] Thượng Đế!
Phúc cho Đấng đến trong danh Ngài,
    là Vua của Ít-ra-en.” (B)

14 Chúa Giê-xu gặp một con lừa con, liền cỡi lên như Thánh Kinh viết,

15 “Hỡi dân Ít-ra-en, đừng e sợ!
    Kìa vua các ngươi đến
    cỡi trên lưng lừa con.” (C)

16 Lúc đầu các môn đệ của Ngài không hiểu việc nầy, nhưng sau khi Chúa Giê-xu đã được hiển vinh thì họ nhớ lại điều Thánh Kinh viết về Ngài và việc nầy mà dân chúng làm cho Ngài.

17 Những người có mặt khi Chúa Giê-xu khiến La-xa-rơ từ kẻ chết sống lại và kêu ông ra khỏi mộ, thuật lại cho người khác nghe chuyện Ngài làm. 18 Nên dân chúng kéo ra đón Ngài rất đông, vì họ nghe Ngài là người làm phép lạ ấy. 19 Các người Pha-ri-xi bảo nhau, “Thấy không, chúng ta thua rồi! Xem kìa, cả thiên hạ đều chạy hùa theo ông ta!”

Read full chapter

Footnotes

  1. Giăng 12:13 Ca ngợi Nguyên văn, “Hô-sa-na,” một từ ngữ Hê-bơ-rơ dùng trong khi cầu xin Thượng Đế giúp đỡ. Ở đây từ ngữ nầy có thể có nghĩa là reo hò ca tụng Thượng Đế hay Đấng Cứu Thế của Ngài.